Lần này, Thượng Tâmkiên trì tới cùng, cưỡng chế hay dụ dỗ, mềm, hay cứng rắn cũng khôngđược. Thiệu Phi Phàm lái xe đến Nhà họ Thượng, tất cả gia đình đều ởđây, thấy anh đến, Thượng Trạm Bắc hừ lạnh một tiếng, Hạ Hâm Hữu lễ phép đứng lên nói chuyện với anh, "Phi Phàm, cậu đi khuyên nhủ Tâm Tâm đi,trường cảnh sát, thật không thích hợp với nó."
Thiệu Phi Phàm gật đầu một cái, rồi đi thẳng lên lầu. Gõ gõ cửa phòng củaThượng Tâm, trong cửa truyền đến tiếng buồn bực Thượng Tâm "Đừng khuyêntôi...tôi chính là muốn đi học trường cảnh sát, mọi người không giúpmột tay coi như xong, cùng lắm thì sang năm con thi lại."
Cửa phòng bị đẩy ra, Thượng Tâm ngồi ở bên bàn đọc sách, cầm quyển sách tiếng Anh đầu cũng không quay lại.
Cô nương này thật muốn thi lại. Thiệu Phi Phàm khẽ cau mày, đóng cửa, đặtmông ngồi vào trên giường nhỏ của cô "Làm nũng đủ chưa?"
ThượngTâm chợt quay đầu lại, trong mắt cô thoáng qua một tia kinh ngạc, sau đó mân mê cái miệng nói"Không có đủ, không để cho tôi học trường cảnh sát, tôi liền làm. Dù sao, nhiều lắm là sang năm tôi thi lại."
"Tôinói cô không hiểu lắm thì phải, trường cảnh sát thật không thích hợp với cô. Những thứ khác không nói, chỉ ba tháng đầu huấn luyện dày đặc, thì đã lột da cô rồi. Tiến vào trường cô không chịu được, như vậy mặt mũinhà họ Thượng cũng bị cô làm mất hết."
"Thiệu Phi Phàm, anh phảnđồ, lần trước anh còn nói ủng hộ tôi ." Thượng Tâm nháo "Anh còn xemthường tôi, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/2856762/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.