Thủ trưởng Thượng cùng Thiệu Phi Phàm giằng co hơn nửa canh giờ, một ngườiuống trà không lên tiếng, một người thì mắt nhìn thẳng lưng đứng thẳngtắp.
Còn lại ba người khách xem, dĩ nhiên là không có ai dám canđảm mở miệng nói chuyện. Hạ Hâm Hữu đang suy nghĩ có nên mở miệng phá vỡ cục diện bế tắc này hay không, thì lại nghe thấy tiếng kêu vui mừng của con gái từ lầu hai "Thiệu Phi Phàm? !" Mang theo một chút không dámtin, giọng nói của cô rất lớn, rõ ràng cho thấy cô đang vui mừng.
Thượng Tâm đang ở trong phòng khó chịu, rõ ràng chân của cô đã tốt hơn, nhưngbà nội lại cho người giúp việc trông coi cô, không cho cô ra cửa. Còn bà nội thì lại đi chơi mạt chượt, cô không suy nghĩ liền chạy ra ngoài, ai biết vừa nhấc chân lên đi tới cầu thang, lại nhìn thấy Thiệu Phi Phàmđang đứng ở phòng khách.
Khóe miệngThượng Tâm cong lên một cái đầy quyến rũ, nào còn nhớ đến người nhà đãdặn dò cô không thể chạy nhảy, liền trốn chạy xuống lầu, sau đó bắt lấycánh tay anh, vành mắt liền đỏ."Thật sự là anh ...anh có biết ngày đótôi sợ muốn chết hay không. Anh cho tôi cái chiến tuyến gì, thiếu chútnữa làm tôi ngã chết, may mà mạng tôi lớn. Còn nữa, sao anh lập tức liền biến mất, mỗi ngày tôi đều xem tin tức vụ án kia, nhưng bọn họ đềukhông nhắc tới anh. Anh còn nói thưởng cho tôi đâu rồi, thưởng đâu? Tênlường gạt, tên lường gạt!"
Thượng Tâm nói liên tục, hơn nữa cònnắm cánh tay Thiệu Phi Phàm, khiến Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vung-la-mot-ki-thuat/2856751/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.