Trên đường về hoang thành không mấy yên tĩnh, đàn động vật xảy ra hỗn loạn. 
Nguyên nhân rất đơn giản, sói sa mạc đói quá giết chết một con thỏ, địa hànhthú lại nuốt luôn sói sa mạc. Mấy con cáo ăn mất chuột sa mạc trong độingũ, còn lén tập kích chim tước xám giữa trời. Không đợi liếm sạch vếtmáu và lông vũ ở khóe miệng, đã gặp phải sự vây công của đàn chim tướcxám, hoảng không còn đường, chạy tới bên miệng địa hành thú, kết quảkhông nghĩ cũng biết, toàn bộ trở thành điểm tâm cho địa hành thú. Chimtước xám tức giận không nơi phát tiếc, dứt khoát vây quanh địa hành thúphát động tiến công, đừng thấy dáng người nhỏ, mỏ và vuốt lại vô cùngsắc bén, không tới mấy phút vảy giáp của địa hành thú đã bị mỏ thành túi ăn mày, lộ ra máu thịt đỏ hồng. 
Hà Ninh coi như được kiến thứcsự lợi hại của chim tước xám, khó trách chim ăn thịt thối và diều hâuthà bắt thỏ bắt chuột, cũng không đi chọc tới loại chim này. 
Thấy cục diện càng lúc càng hoảng loạn, thằn lằn xanh ngồi trên lưng ma mútrục rịch muốn thử, Hà Ninh thở dài, nhân tâm loạn rồi, đội ngũ thậtkhông dễ dẫn dắt mà. Đứng lên, thanh thanh cổ họng, một tiếng kêu thanhthoát truyền ra theo gió nóng trong hoang mạc, an ủi sự nóng nảy của các động vật. 
Có trượng nghĩa, cũng không thể chống lại bản năng. 
Hà Ninh có thể cung cấp nước cho chúng, lại không thể cung cấp thức ăn. 
Sói và thỏ đã định là yêu nhau giết nhau cả trăm năm, quy luật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vu/2046544/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.