Từ sau khi bị man tộc tấn công, thành Battier vẫn chưa thể hồi phục nguyên khí.
Trong lều ngoài thành, các mục dân của bộ tộc tụm năm tụm ba, vì đàn gia súcsợ hãi chạy vào đại mạc chỉ tìm về được một phần ít, đa phần đều khôngbiết tung tích, có lẽ đã vào nơi hiếm dấu chân người, có lẽ trở thànhbữa cơm của dã thú. Mỗi khi nhìn thấy chim ăn thịt thối tụ tập trênkhông, tim các mục dân đều sẽ bóp chặt, ôm một chút hy vọng nhỏ nhoi,cưỡi lạc đà đi tìm kiếm, mỗi lần trở về đều là thất vọng.
Dê basừng, bò sừng ngắn và lạc đà, là tài sản chủ yếu của các mục dân bộ tộc. Hiện tại, gia súc bên ngoài thành Battier không tới một phần ba trướcđó, lại thêm trong lãnh thổ Sekurus quản hạt số lượng ốc đảo khôngnhiều, phần lớn không thích hợp trồng trọt, tất cả mục dân Battier đềurầu rĩ, trước khi dê và bò sinh sản, làm sao mà sống đây.
Rấtnhiều người đều hy vọng thương nhân phía bắc có thể tới, đổi được đủlương thực từ tay thương nhân, chống đỡ cuộc sống một nhà, nhưng độithương buôn nên sớm xuất hiện lại chậm trễ không tới, càng khiến ngườiBattier bị mây đen bao trùm.
Nguyên nhân đội thương buôn chưa thể xuất hiện, cuối cùng bị người Battier quy lên người man tộc.
“Man tộc đáng chết!”
Thành Battier nằm ở biên giới đại mạc phía đông và đồng hoang phía tây đạilục Aram, tranh đấu của mục dân và man tộc kéo dài đã mấy trăm năm, tích oán với nhau đã sâu, mười lần gặp, có chín lần sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vu/2046484/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.