Trong thành Ariel, đâu đâu cũng là bầu không khí khẩn trương.
Sau khi đội thương buôn vào thành, phát hiện giá cả hàng hóa đều tăng hơntrước kia rất nhiều, thảm, mạch đen, thậm chí là trứng chim một chân màcậu mang tới, vừa vào trong thành được ba ngày đã tiêu thụ hết sạch.
Thành Ariel thay đổi hình tượng nhỏ nhen trước kia, từ thành chủ xuống, baogồm cả đại thần, tướng quân, thậm chí là dân thành bình thường, đều hàophóng vung vàng và bảo thạch, hễ có đội thương buôn nào đi vào thành,trừ khi là hàng hóa hoàn toàn không cần dùng tới, cái khác đều sẽ đượcmua.
Wamu bán sạch hàng hóa, rút vàng và bảo thạch trong túi ra,cầm một đồng vàng, híp mắt nhìn, gương mặt trẻ tuổi hiện lên hồ nghi.
Thành Ariel muốn làm gì?
Cho dù muốn phát động chiến tranh, hàng hóa thu mua cũng đủ rồi, nhưng người Ariel tựa hồ căn bản không định dừng lại.
Mấy ngày nghỉ lại tại thành Ariel, Wamu từng lưu ý, mười đội thương buônphương bắc ít nhất có sáu đội sẽ bán sạch hàng hóa tại thành Ariel, đặcbiệt là đội thương buôn vận chuyển muối và hương liệu. Nếu không tiếpnhận giá cả người Ariel đưa ra, rất nhanh sẽ bị các kỵ sĩ tìm tới cửa,dao kề lên cổ, không gật đầu là muốn chết sao?
Nghiêm khắc mànói, hành động thế này đối với đa số thương dân thì tổn hại không lớn,giao dịch ở thành Ariel, chỉ cần giá cả hợp lý, không chỉ tránh đượcnguy hiểm đi sâu vào hoang mạc phía đông, rất nhiều người còn kiếm đượcmột món lớn. Bán sạch đợt hàng này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-vu/2046461/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.