Bọn hắn một nhà vô cùng vui vẻ, trò chuyện êm thấm.
Lúc sau lại có người Vũ gia tìm đến, nói là muốn kết thông gia, Vũ Ngọc Linh cũng tìm đến, hai bên càng thêm vui vẻ.
Trần Phong nhìn Vũ Ngọc Linh bên cạnh, lại nhìn cha mẹ, trông cực kì hạnh phúc.
Hắn một đường hát vang tiến mạnh, rất nhanh tu đến Tông Linh cảnh, thực lực thẳng truy Tôn giả, trở thành nhất phương bá chủ.
Hắn bên cạnh cũng có thêm thật nhiều hồng nhan tri kỉ, yêu đương không dứt.
Hắn ở Thanh Long Giang tông hiện lộ tài năng, tuổi trẻ tài cao, được Thanh Long tông chủ nguyện ý gả con gái cho, mà bên Trần Hoàng tộc cũng vừa lòng hôn phối này.
Hắn ở Trần Hoàng tộc trở thành thiếu Tộc trưởng, thanh danh lên cực cao, đạt được đủ loại vinh quang.
"Thật sự là cuộc sống hạnh phúc."
Trần Phong thở dài, mà bên cạnh cha mẹ hắn mỉm cười nói:
"Tương lai con có ý định gì không?"
"Ý định?"
Trần Phong mỉm cười, đáp:
"Báo thù cho cha mẹ, báo thù cho chủng tộc."
Cha mẹ hắn ngạc nhiên, hỏi:
"Trả thù cho chúng ta?"
"Đúng vậy."
Hắn tiến đến bên cạnh từng người, nhẹ nhàng ôm lấy họ, lại nói:
"Kẻ đã một chưởng xóa đi Trần tộc, biến nơi đây thành Ma thành, con một chút cũng không quên."
"Trần Phong, con đang nói cái gì vậy?"
"Huyễn cảnh thật sự rất chân thật, đáng tiếc, không lay động được đạo tâm của ta."
Trần Phong cười nói:
"Vĩnh biệt!"
Nói rồi hắn vận lực, Linh lực hùng hồn khủng bố tỏa ra, tức thì hình ảnh cha mẹ hắn tan rã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-viet-de-vuong/1192352/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.