"Thực lực võ giả bên kia thế nào?"
"Rất mạnh, bình quân thì tốt hơn thành Nghi An này một đoạn."
Phạm Việt khẽ di động đầu ngón tay, kiếm khí bùng nổ. Hắn giờ đã tu đến Khai Huyệt cảnh, mở ra hai huyệt, một Chủ mạch, bản thân lại nắm giữ Kiếm Thế nên càng mạnh hơn nữa, chiến lực có thể sánh với Phó Hội trưởng của Thanh Sơn Hội.
"Ở đó toàn là con cháu, đệ tử trực hệ của các thế lực, các Linh giả phụ thuộc Thanh Long Giang tông, bởi vậy được đào tạo cực kì bài bản. Từ khi tám tuổi đã được luyện võ, ngâm mình trong Linh khí, dược liệu, tốc độ tu luyện cực nhanh. Hơn nữa cũng có hệ thống tu luyện chuẩn xác, từ việc rèn luyện cơ thể, dưỡng khí, vận dụng Khí,..."
Trần Phong ồ lên một tiếng, lại hỏi:
"Thế thực lực như cậu nằm ở vị trí nào trong bảng Khai Huyệt?"
Lê Bá Long lập tức cướp lời, cười lớn:
"Bốn trăm! Ha ha ha, chính xác là bốn trăm hai mươi tư. Còn ta là bốn trăm hai mươi ba!"
Bốn trăm?
Trần Phong ngạc nhiên, không ngờ hai người họ chỉ đạt đến hạng đó.
"Thế còn cô, Tuyết Lan, dạo này cô ở đâu?"
Đỗ Tuyết Lan nhìn hắn với ánh mắt kì dị rồi đáp:
"Ma pháp viện. Thanh Long Giang tông là Tông Phái Linh đạo, những người tu luyện Ma pháp như chúng ta không được trọng dụng cho lắm."
"Tuy nhiên đãi ngộ vẫn rất tốt. Ma pháp viện bọn tôi nằm ở phía Đông của thành Nghi An, cách đây khoảng năm cây số. Bơi đó có nhiều thứ đáng học lắm, tuy nhiên...."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-viet-de-vuong/1192202/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.