Ngày hôm sau vừa rạng sáng, âm thanh loảng xoảng loảng xoảng ngoài cửa khiến Hứa Tư Văn tỉnh lại trong áp suất thấp, mặc áo ngủ vừa mở cửa ra, một luồng gió lạnh liền khiến y triệt để tỉnh táo.
“Kỹ thuật viên Hứa, bữa sáng!” Ông chủ Vũ vẫn là quần áo trên người, mang theo sữa đậu nành bánh bao bánh quẩy đậu hũ đứng ở ngoài cửa.
Người ta khuôn mặt tươi cười chào đón, Hứa Tư Văn cũng không thể cự tuyệt người ta ở ngoài cửa.
Hai người cùng ăn bữa sáng, thế nhưng rõ ràng ông chủ Vũ cổ họng hự hự ăn vui vẻ, còn Hứa Tư Văn chỉ ăn một chút cháo, còn lại đều không động tới.
“Tôi không thể ăn đồ ăn bên ngoài.” Hứa Tư Văn thấy ông chủ Vũ kinh ngạc nhìn y, mở miệng giải thích một chút: “Luôn cảm thấy không có mùi vị gia đình.”
Ông chủ Vũ vò đầu, hắn không hiểu lời giải thích văn nghệ như vậy cho lắm.
Sau đó ông chủ Vũ đã hiểu, đây là một loại lời nói khách khí, nói trắng ra chính là cảm thấy bên ngoài làm không sạch sẽ, tâm lý khiết phích của kỹ thuật viên Hứa đặc biệt khác biệt.
Mang người lên xe, ông chủ Vũ thông qua gương nhìn thấy kỹ thuật viên Hứa vừa lên xe liền cởi áo khoác lông đỏ thẫm ra, cười trộm không thôi, đồng thời, lại cảm thấy người này rất thú vị.
Dọc theo đường đi ông chủ Vũ tận chức tận trách giới thiệu một chút về nơi sắp đến cho kỹ thuật viên Hứa, tuy rằng hạng mục bách hóa của Đông Bắc Hổ vừa khởi động, nhưng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/58829/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.