Phiên ngoại – thơ không thể dịch
Hứa Tư Văn bởi vì thành tựu cá nhân phi phàm, được trường đại học mà y từng học gửi thư mời, mời y đến trường cũ diễn thuyết.
Kỳ thực, chính là kéo y tới làm tuyên truyền, tăng cao tiếng tăm trường.
Ai bảo mấy năm gần đây, theo công dụng phần mềm của Hứa Tư Văn càng ngày càng rộng, danh tiếng của y cũng càng lúc càng lớn.
Sau khi Hứa Tư Văn nhận được lời mời, chuẩn bị một tháng, chỉ giấy viết bản thảo thôi đã chuẩn bị ba phần, một cái dùng cho diễn thuyết, hai cái dự bị.
Lái xe một đường đưa Hứa Tư Văn đến cửa lễ đường diễn thuyết, nếu không phải không cho xe vào, Vũ Khánh Cương cũng muốn lái xe đưa vợ trực tiếp lên đài diễn giảng.
“Em nói xong liền ra nha, buổi trưa chúng ta đi ăn tiệc thịt gà!”
“Ừm, được!”
“Ai tán gẫu với em đều đừng phản ứng, biết không?”
“Ừm, biết.”
“Số điện thoại di động cũng đừng ngây ngô người ta hỏi em liền lưu loát đưa ra, nhớ kỹ đó!”
“Ừm, nhớ kỹ.”
“Có người hẹn thời gian gặp mặt gì đó với em, em cũng đừng gật đầu, ai biết bọn họ muốn cái gì! Em cảnh giác chút!”
“Ừm, cảnh giác!”
“Đến giờ nếu em không ra, anh liền vọt vào đó!” Ông chủ Vũ không hài lòng với thái độ ừ hử đáp ứng của vợ.
“Em nói chứ anh cần đến mức đó sao?” Hứa Tư Văn sờ sờ đầu Vũ đại lão hổ: “Em cũng sẽ không chạy, lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2976168/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.