Sau khi trở về, tự nhiên là mang con sói đến nhà Vũ Khánh Cương rồi!
Có điều sau khi về đến nhà, lúc dỡ trang bị xuống, Vũ Khánh Cương mới phát hiện, lòng bàn tay vợ đều bị cọ đến xanh tím rồi.
“Sao lại ngu ngốc dùng sức lung tung vậy!” Ông chủ Vũ đau lòng muốn hỏng.
Vợ là người có văn hóa, một đôi tay chính là dùng để viết chữ vẽ vời gõ bàn phím, chứ không phải dùng để kéo hắn, mà lúc đó hắn thật sự không, cần, kéo!
“Em không biết mà!” Kỳ thật đến bây giờ kỹ thuật viên Hứa còn có chút choáng váng đây.
Trên đường trở về, Vũ Khánh Cương đã thầm nói cho y biết, kỳ thực hắn không có nguy hiểm, y không cần lo lắng.
“Có sốt ruột nữa, cũng không cần tổn thương mình, nhìn ngón tay này, đều xanh tím rồi.”
“Đổi thành người khác, em mới không sốt ruột đâu!” Kỹ thuật viên Hứa lầm bầm.
Ông chủ Vũ khựng lại, đột nhiên ôm lấy Hứa Tư Văn.
Vợ đối với hắn thật tốt!
Hứa Tư Văn ngượng ngùng chôn mặt trong cổ ông chủ Vũ, nhu thuận cọ cọ, may là ông chủ Vũ không ghét bỏ y ngu dốt, ha ha ha…
Hai người không thể dính quá lâu, bên ngoài còn có một con sói phải xử lý kìa, một hồi còn có người đến ăn thịt sói nữa.
Hứa Tư Văn đẩy đẩy ông chủ Vũ: “Đi ra ngoài đi, em đi tắm rửa.”
“Ừm!” Ông chủ Vũ rất cao hứng, đi ra ngoài không chỉ xử lý con sói, ngay cả nấm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2976106/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.