Ngày hôm sau vừa rạng sáng, hai người đang dùng cơm, điện thoại liền vang lên.
“Xin chào, Chu trạch đây.”
“Chu Địch, mày cưới được nữ nhân tốt, sau này, mày và tao, ân đoạn nghĩa tuyệt!”
Là giọng của anh hai Chu Thiên, ác thanh ác khí vừa mới dứt lời, điện thoại liền treo, Chu Địch còn trong cơn choáng váng.
Trước đây anh trai cũng tức giận, cũng từng rống từng mắng thậm chí từng đánh ông ta, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nói đoạn tuyệt quan hệ anh em với ông ta!
Điện thoại lại vang lên!
“Xin chào.” Chu Địch uể oải nhận điện thoại.
“Ba ba, một lần cuối cùng con gọi ba, sau này tự mình bảo trọng, cha con chúng ta, ân đoạn nghĩa tuyệt!”
Là Chu Quan, con lớn của ông ta.
“Chu Quan, con nói cái gì đó?” Trong lòng Chu Địch nghi ngờ tầng tầng.
Không chờ Chu Địch làm rõ ràng, Chu Quan đã cúp điện thoại.
Sau khi Chu Địch không giải thích được cúp điện thoại, điện thoại lại vang lên!
Sáng sớm nhận ba cú điện thoại, thật là đủ náo nhiệt…
“Xin chào.”
“Ba thật tốt, con đây mẹ nó chính là lần đầu tiên nhìn thấy ba ruột hí ha hí hửng mang nón xanh cho con trai đó, ba thật là thương con mà! Sau này chúng ta vẫn là ân đoạn nghĩa tuyệt đi ngài à!”
Là Chu Quý, âm điệu cà lơ phất phơ, lúc Chu Quân nói, ông ta liền nghe, nhưng Chu Quý vừa mở miệng, ông ta liền phiền lòng.
“Mày! Sao mày lại nói chuyện với ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2976096/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.