Cơm nước xong, ông cụ thuận khí chút, chủ yếu là nhìn thấy Vũ Khánh Cương lựa xương cá cho Hứa Tư Văn, tuy rằng ông chủ Vũ ăn cá đều ăn ra bông ra hoa, bất đắc dĩ kỹ thuật viên Hứa không chịu ra sức, cá lớn xương lớn thì còn có thể lấy ra, cá nhỏ y liền dứt khoát ăn một lần là mắc cổ một lần, cho nên Hứa Tư Văn rất ít khi ăn cá nhỏ, sợ mình hơn hai mươi tuổi, còn bị xương cá mắc cổ họng, vậy cũng quá mất mặt rồi.
Vũ Khánh Cương vừa hầu hạ vợ ăn cá, vừa dùng dư quang liếc trộm ba vợ, phát hiện sắc mặt ba vợ rất tốt, trong lòng lại có chút sức lực, chính ba vợ còn không nổi giận, hắn còn có cái gì không bỏ qua được?
Hứa Tư Văn vừa ăn cá nhỏ không thường ăn, vừa dùng dư quang liếc trộm ba và mẹ, tuy rằng mùi thức ăn đầy bàn, vẫn như cũ có một chút mùi đắng không hài hòa, đó chính là mùi thuốc lá trên người ba Hứa.
Xem ra mẹ bảo ba cai thuốc lá cũng không phải là không có đạo lý, hút thuốc tai hại sức khỏe mà!
Tuổi cũng đã lớn như vậy, thân thể vốn đã không khỏe mạnh bằng người trẻ tuổi, bệnh người già gì cũng có khả năng mắc phải, vẫn là cai thuốc lá mới tốt.
Hứa Gia Văn không chú ý, thế nhưng Trình Mỹ Lệ thấy được, nhưng chị dâu Hứa gia tưởng hai người nhớ ba mẹ, xem đi xem lại, trong lòng còn rất vui vẻ!
Buổi tối lúc thu dọn bát đũa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2976078/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.