Lúc buổi tối, gần như toàn bộ Hứa gia tập đều biết người Trang gia thôn từng đến, mỗi người đều đấm ngực giậm chân hối hận không thôi: “Sao tui lại không gặp được vậy? Sớm biết hôm nay liền không đi ra ngoài, nhất định phải đánh họ một trận!”
Nghe thấy rất nhiều người đều nói như vậy, Vũ Khánh Cương vui vẻ: “Không nghĩ tới mấy người đọc sách như mọi người mà cũng thích đánh nhau nha?”
“Với bọn họ không có lời để nói, chỉ còn động thủ.”
Khiến Hứa Tư Văn và Vũ Khánh Cương kinh ngạc chính là thái độ của mấy người già như ba Hứa, bát gia gia, mặc dù không có tán thành, nhưng bọn họ cũng không ngăn cản!
Hứa Tư Văn len lén kề tai nói nhỏ với Vũ Khánh Cương: “Anh thấy rồi đi, nếu như người Trang gia thôn trở lại, bảo đảm bị đánh!”
Chuyện này không phải là chưa từng có, cơ mà lúc đó hai bên đều tương đối khắc chế, bây giờ Trang Sĩ Nhân đã bị Hứa Tư Văn làm cho ngồi xổm trong tù, nếu người Trang gia thôn có thể nuốt xuống cơn giận này mới lạ đó!
“Chờ bọn họ đến quậy, anh một người đánh hai người!” Ấn tượng của Vũ Khánh Cương đối với Trang Sĩ Nhân không tốt, đối với người của Trang gia thôn thì càng không có ấn tượng tốt.
Cơ mà đợi nửa tháng sau, cũng không thấy người Trang gia thôn tới.
Một cái cuối tuần nào đó bọn họ trở lại Hứa gia tập lần nữa, buổi tối ăn cơm xong, ba Hứa dẫn Hứa Gia Văn và Hứa Tư Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2976074/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.