Đồng thời, y nhớ tới cái khăn tắm mà Trương Lam Mi quấn lúc ấy, có mấy dấu chân to; rốt cuộc cũng biết ngày đó ở trong khách sạn Đông Bắc Hổ, tại sao những người kia đều có vẻ mặt quái dị.
Tám phần là Vũ Khánh Cương uống say, Trương Lam Mi muốn thừa lúc vắng mà vào, liền bị ông chủ Vũ đạp ra ngoài…
“Hiện tại ông chủ rất cảnh giác, dưới tình huống uống say, cũng có thể giữ được, có thể thấy con người muốn trưởng thành, phải từng trải mưa gió, mới có thể nhìn thấy ánh nắng và cầu vồng.” Hứa Tư Văn còn nhớ lời Trương Triêu Dương đã nói.
Hơn nữa Phùng Tấn Thần cũng đã nói, hiện tại dù Vũ Khánh Cương uống say, cũng có thể bảo trì cảnh giác.
Cái này đều phải nhờ mấy nữ nhân kia hết!
Một tên đại gia thần kinh thô như ông chủ Vũ, mà cũng có thể làm ra tính cảnh giác không thua chó nghiệp vụ, uống say lăn lộn, mà còn biết mình là người có vợ, chết sống không cho người ta cởi quần áo.
Hứa Tư Văn đau lòng, đồng thời vừa nghiến răng nghiến lợi!
Không cởi quần áo làm sao tắm rửa?
Dù sao thì ông chủ Vũ chính là chết sống không cởi quần áo!
Cuối cùng Hứa Tư Văn không có biện pháp, nâng vòi phun đối diện Vũ Khánh Cương, vặn ra phun nước lạnh!
“Ai nha!” Ông chủ Vũ né tránh không được, chỉ có thể bị dính ướt đẫm.
“Tỉnh chưa?” Hứa Tư Văn phun được một chút, liền tắt đi, quay đầu nhìn nhìn ông chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2976070/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.