” Hứa tiên sinh, là như vầy…” Trương Hải Thiên bên này mới vừa xây dựng tâm lý xong, lấy hết dũng khí chuẩn bị mở miệng nói chuyện. “Trà đến!” Bên kia Vũ Khánh Cương liền bưng tách trà nhảy ra. “Tư Văn, hồng trà của em, bỏ thêm nửa viên đường đỏ.” Vũ Khánh Cương cúi đầu khom lưng khúm núm, quả thực làm cho người ta không đành lòng nhìn thẳng.
Lời nói của Trương Hải Thiên lăn lăn trong miệng, rồi lại bị chính ông ta nuốt xuống, ấn tượng đối với Vũ Khánh Cương, vẫn luôn giảm điểm. “Ừm.” Thái độ Hứa Tư Văn nhàn nhạt, lập tức nhìn về phía Trương Hải Thiên giải thích một chút: “Dạ dày tôi không tốt, không uống được đồ lạnh, trà xanh tính hàn, hồng trà tính nhiệt, bác sĩ đông y kiến nghị tôi, uống hồng trà tương đối thích hợp.” “Đây là trà xanh của ông, tui bỏ chút mật ong trong đó.” Vũ Khánh Cương phục vụ Trương Hải Thiên chu đáo.
Dù gì cũng là ba đẻ của anh vợ, mặc dù là một ông cha khốn lạn. “Cảm ơn Vũ tiên sinh.” Trương Hải Thiên gian nan giữ nụ cười nói cảm ơn, ông ta bị Vũ Khánh Cương làm cho nổi một thân da gà.
Tuy rằng từng nghe nói qua đại danh của Vũ Khánh Cương, thế nhưng chưa từng gặp qua người thật! Hiện tại gặp được, thực sự là: Nghe danh không bằng gặp mặt!
Ông ta có chút không rõ, đến tột cùng con gái coi trọng hắn cái gì? Nghe nói là có ân cứu mạng, nhưng ông ta cảm thấy coi như là mười cái ân cứu mạng, cũng không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2976024/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.