Người nhà họ Hứa bao gồm cả Hứa Tư Văn, kỳ thực đều không có tâm tư ăn uống vui vẻ gì, không thấy đều tha thiết mong chờ nhìn Hứa Tư Văn sao, nhìn không đủ mà!
Trương Lam Hà là ăn đến ngon lành, bởi vì hắn cũng đói bụng.
Trong này chỉ có mình hắn ta là thoải mái tự tại không áp lực nhất.
Vũ Khánh Cương cũng ăn ngon lành, hắn là muốn lấp đầy bụng tiện làm chính sự.
Ăn uống no đủ, một đám người mắt to trừng mắt nhỏ, ba Hứa lại trừng Vũ Khánh Cương, ánh mắt như dao nhỏ bay thẳng.
“Cốc cốc cốc cốc cốc cốc!”
Ngoài cửa có người đến.
Anh hai Hứa gia đi mở cửa, vừa mở cửa ra liền ngây ngẩn cả người, người đến không quen biết, một gương mặt than.
“Trương Lam Hà.”
“Ở…”
“Ai vậy?” Trương Lam Hà một bên dùng tăm xỉa răng một bên đi ra ngoài xem ai tới? Bầu không khí trong phòng không tốt đẹp lắm, hắn là người ngoài duy nhất, không tiện luôn ở bên trong vây xem đúng không?
Nhưng vừa ra tới hắn liền triệt để xong đời!
“Trở về!” Người đến đi vào, bình tĩnh nhìn Trương Lam Hà, Trương Lam Hà đã ngơ ngác, giữ nguyên dáng vẻ lúc mới đi ra, miệng ngậm tăm cũng chảy ra nước miếng.
“Bách Lý tiên sinh?” Anh hai Hứa nhanh chóng tìm Hứa Tư Văn ra nhìn một chút, bọn họ quen thuộc Trương Lam Hà, thế nhưng người quen của Trương Lam Hà thì bọn họ không quen nha!
Người này thoạt nhìn liền không phải dễ trêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2975816/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.