“Anh đừng nghĩ lung tung.” Mắt thấy ông chủ Vũ sắp sửa nổi bão, Hứa Tư Văn nhanh chóng giữ chặt: “Nếu đã nói cùng nhau, trừ khi anh không muốn em trước, nếu như anh hối hận rồi, liền nói cho em biết một tiếng, em…” 
“Anh sẽ không! Anh không hối hận! Em cũng đừng nghĩ chia tay với anh.” Vũ Khánh Cương không có cảm giác an toàn, hắn luôn cảm thấy Hứa Tư Văn tốt như vậy, khẳng định rất nhiều người thích, nếu không phải tên khốn kiếp Trang Sĩ Nhân kia khiến Tư Văn có khúc mắc, thì chỗ nào đến phiên con hổ Đông Bắc hắn đến ăn cải trắng chứ! 
“Đàng hoàng một chút coi!” Hứa Tư Văn tức giận, gào một tiếng, Vũ Khánh Cương liền giống như bánh xe bị thủng xì xì xèo xèo xẹp xuống. 
“Trước hết anh đem những tư liệu kia trong tay anh, đều giao ra đây cho em!” Hứa Tư Văn phát hiện nói chuyện đàng hoàng với hắn là không được, phải mạnh bạo với hắn, không thì hắn liền không xem trọng. 
“Làm gì?” 
“Anh có cho hay không?” 
“Cho!” 
Vũ Khánh Cương khép mi cúi mắt ngoan ngoãn cầm một đống lớn đồ vật ra, bao gồm vài bản kế hoạch, tài liệu cặn kẽ về Hứa gia tập, cùng với những người có quan hệ với Hứa Tư Văn trong Hứa gia tập. 
Hai mắt Hứa Tư Văn đều trợn tròn. 
Trước tiên cầm lấy bản kế hoạch, nhanh chóng liếc mấy cái, bản kế hoạch thế mà lại chia cặn kẽ như vậy! 
Lại cầm lấy tư liệu cá nhân, ngay cả báo cáo điều tra về đứa cháu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2975804/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.