Lúc Hứa Tư Văn mơ mơ màng màng tỉnh lại, phát hiện trên giường chỉ còn dư lại một mình y, trên người rất nhẹ nhàng khoan khoái, mở mắt ra nửa ngày mới giật giật đầu ngón tay. 
Từ từ đứng dậy, phát hiện thân thể không khó chịu như trong tưởng tượng, vết tích xanh xanh tím tím trên người, làm y nhớ lại đêm qua mình phóng túng, chỉ là thần trí bị rượu đầu độc, sao lại không cân nhắc hậu quả chứ? 
Nhìn thấy chỉ có mình mình tỉnh lại trên giường, y còn có cái gì không hiểu đâu? 
May mắn, Vũ Khánh Cương phúc hậu, còn biết khắc phục hậu quả cho y, cũng không có nhấc chân liền đi, ngược lại xử lý giúp mình, nếu y không đoán sai, hẳn là cũng đã thoa thuốc. 
Lần đầu tiên làm, người kia lại là một thẳng không hơn không kém, bọn họ lại uống rượu, y cũng không biết ngày hôm qua làm mấy lần, có điều xem vết tích trên người, tình hình trận chiến rất kịch liệt nha. 
Sau khi đơn giản rửa mặt, đổi lại quần áo sạch sẽ, quần áo dơ ngày hôm qua, lần đầu tiên y không giặt sạch ngay lập tức, mà là dùng túi bọc lại nhét vào trong rương. 
Lúc ra cửa, nhân viên phục vụ trong khách sạn chào hỏi y, y cũng chỉ gật đầu hỏi thăm, cũng không nói lời nào, bởi vì y biết, nói chuyện sẽ lộ ra cổ họng y rất khàn. 
Ngồi ở trên xe taxi, đưa cho tài xế một tờ ghi chép, phía trên chỉ có ba chữ: đến sân bay. 
Hứa Tư Văn quyết định 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2975778/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.