Có chút đau đầu… ưm… không phải có chút, mà là đau đầu! 
Hứa Tư Văn say rượu tỉnh lại nửa ngày mới từ trên giường bò lên, nhìn thấy trên tủ đầu giường có một ly nước, ngay lập tức lấy tới uống, cảm giác tốt hơn rất nhiều. 
Chậm rãi rời giường, chậm rì rì rửa mặt, chờ mặc quần áo tử tế ra cửa phòng, đại não Hứa Tư Văn mới chậm rì rì vận chuyển. 
Một tên trông coi cỡ bự đang ngồi xổm ở cửa. 
Hứa Tư Văn ngửa đầu: “…!” 
Kỳ thực lúc Hứa Tư Văn thức dậy, đã là xế chiều, ngày hôm qua y gây sức ép quá ác, hừng đông mới ngủ, vốn là gác suốt đêm giao thừa, phần lớn người hiện đại đều chỉ canh gác đến qua 0 giờ liền đi ngủ, nhưng Hứa Tư Văn dằn vặt đến hơn một giờ mới ngủ, lại uống say, tự nhiên ngủ dậy trễ cũng sẽ trễ hơn rất nhiều. 
“Uống!” Ông chủ Vũ bưng một bát nóng hầm hập để dưới mũi kỹ thuật viên Hứa, bát canh kia không lớn nhưng mùi vị rất nồng nặc. 
“Cái gì vậy?” Hứa Tư Văn cau mũi một cái. 
“Canh giải rượu.” Ông chủ Vũ chỉ còn thiếu nước cưỡng ép rót vào cho kỹ thuật viên Hứa nữa thôi. 
Bởi vì hiện giờ sắc mặt của kỹ thuật viên Hứa không thể gọi là tốt, trắng cũng sắp trong suốt rồi, trong mắt cũng là tơ máu thì nhiều tròng trắng thì ít, lại phối hợp với cái thân hình nhỏ nhắn mỏng manh, ông chủ Vũ gần như không nỡ nhìn thẳng. 
“Ồ.” Hứa Tư Văn ngoan ngoãn uống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2975767/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.