“Ừ!” Ai biết con ma men mình ôm đỡ cũng ừ gật đầu theo, cũng cùng đưa ra tiền lì xì, cho ba đứa cháu trai.
Ba đứa nhỏ Vũ gia nói nhỏ cũng không nhỏ, Vũ Nguyên Cát cũng đã là sinh viên đại học năm nhất rồi, ông chú nhà mình thì còn nói được, còn chú Hứa lại là khách quý chân chính, nói cách khác, chỉ là người ngoài, sao có thể muốn tiền lì xì của y? Huống chi, không thấy cái mặt hổ kia của ông chú kéo còn dài hơn mặt ngựa sao, so với đáy nồi còn đen hơn?
Ba thằng nhóc thúi được gấp đôi tiền lì xì, một đứa chạy nhanh hơn so với một đứa, khiến ông chủ Vũ vốn là không nghĩ nhiều, kết quả vừa nhìn ba đứa cháu nhỏ chạy còn nhanh hơn thỏ, ngay lập tức liền ghi một khoản ở trong lòng cho ba đứa tụi nó, ngày sau chờ tính sổ với tụi nó.
Hứa Tư Văn đã say đến nông nỗi đầu thành hồ dán rồi, trong lòng rõ ràng hành vi của chính mình, nhưng mà tứ chi cũng không chịu khống chế của ý thức đại não, thể hiện suy nghĩ trong lòng Hứa Tư Văn một cách hoàn mỹ nhất, khiến người ta muốn che lấp cũng đều bất lực.
Vừa lên lầu, Hứa Tư Văn liền tự động tự giác theo vào căn phòng đã ở mấy ngày, hai mắt ông chủ Vũ lóe bạch quang, giống như lão hổ nhìn thấy con mồi.
Thế nhưng!
Làm con mồi, còn là một con mồi đã say mèm, Hứa Tư Văn một chút cũng không có tự giác mà một con mồi nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2975764/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.