Khi biết tài xế Vũ ở cửa đối diện, Hứa Tư Văn trực tiếp vào nhà đóng cửa, động tác lưu loát không chút dây dưa dài dòng. 
Ông chủ Vũ sờ sờ mũi, tự xoay người vào phòng mình. 
Kỳ thực hai người căn bản không có thứ gì có thể thu thập, ông chủ Vũ là kẻ buôn nước bọt quen rồi, còn Hứa Tư Văn vốn là đi công tác, đồ đạc càng là chuẩn bị không nhiều, nếu không phải ông chủ Vũ tự chủ trương mua cho kỹ thuật viên Hứa vài bộ quần áo dày, chất đủ một rương hành lý, thì đồ đạc của Hứa Tư Văn chỉ có một rương hành lý tiêu chuẩn cùng một bộ máy tính xách tay mà thôi. 
Sáng hai mươi tám, tài xế Vũ lại tới gõ cửa. 
“Trước tiên ăn chút gì đó, sau đó chuẩn bị xong chúng ta liền trở về.” Mở cửa, tài xế Vũ liền tự mình chui vào, trong tay cầm theo điểm tâm, một bên đi vào trong một bên nói chuyện với kỹ thuật viên Hứa. 
“Trở về?” Hứa Tư Văn mới vừa tỉnh ngủ còn có chút mơ hồ, không phản ứng kịp lời tài xế Vũ là có ý gì. 
“Trở về ăn tết, chị dâu tui đã chuẩn bị bát đũa cho cậu xong rồi.” Tài xế Vũ bệ vệ ngồi ở trước bàn ăn bắt đầu cầm chén múc cháo. 
Lúc này Hứa Tư Văn mới nhớ tới, lúc ngồi xuống ăn cơm, còn có chút không xác định, người một nhà ăn tết gì đó, y đều có chút xa lạ. 
Ăn sáng xong, tài xế Vũ đẩy bát: “Cậu đi rửa bát đũa đi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2975729/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.