“Đừng nói những thứ vô dụng này.” Ông chủ Vũ cảm thấy nói mấy cái đó đều không có ý nghĩa, cho nên rất nhanh nói sang chuyện khác: “Tui để chị dâu làm cơm cho cậu, một hồi tui liền trở về lấy, cậu vẫn không thể xuất viện, chờ qua ba ngày thấy không có việc gì, rồi lại đi cũng không muộn.”
“Chỉ là cảm mạo mà thôi….” Kỳ thực Hứa Tư Văn rất muốn ra viện, trước đây cũng không phải y chưa từng cảm mạo nóng sốt, chỉ là lần này hơi hung mãnh chút mà thôi, có điều cũng vừa vặn chứng minh cái lạnh Đông Bắc có bao nhiêu sắc bén.
“Nghe tui, có bệnh phải coi bác sĩ, lỡ như cháy hỏng đầu óc thì làm sao? Sau này cậu liền khổ mình. Hồi trước trong làng đã có người sốt cao không kịp coi bác sĩ, liền cháy thành đồ ngốc, kỹ thuật viên Hứa gian như vậy, đốt thành kẻ ngu si sẽ thành đồ phá hoại đó.” Ông chủ Vũ vừa lên tiếng, chính là tằng tằng tằng phun một trận đối với kỹ thuật viên Hứa, phun đến mức kỹ thuật viên Hứa đang bệnh nặng hận không thể khâu cái miệng nói hưu nói vượn kia của hắn lại.
Hứa Tư Văn không muốn nói chuyện với tài xế Vũ, hiện tại y không có khí lực không có tinh thần, không tranh luận nổi với con hổ ngốc đè người này, chờ y bồi dưỡng đủ tinh thần, có cơ hội lại đòi về.
Sốt cao tuy rằng có chút hung mãnh, tuy nhiên không đến nỗi nghiêm trọng như vậy chứ? Mình cũng không phải người không biết kiến thức thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2975719/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.