Tài xế Vũ giao hàng tới cửa, trực tiếp đưa cả hàng cả người kỹ thuật viên Hứa trở về, thế nhưng sau khi kỹ thuật viên Hứa mở cửa tự mình đi vào, tài xế Vũ liền có chút nhút nhát.
Nơi ở của kỹ thuật viên Hứa, không kém cạnh so với phòng giải phẫu khử độc, tài xế Vũ mang theo đồ đứng ở cửa sững sờ không dám bước cái chân to vào, cứ như vậy đứng ở cửa hô hấp, hắn còn cảm thấy mình giống như một cái máy sản xuất vi khuẩn cỡ bự, vi khuẩn trên người kết bè kết lũ chết ở cửa nhà kỹ thuật viên Hứa, không thể qua lôi trì được một bước….
“Vào đi chứ!” Hứa Tư Văn cảm thấy phía sau không còn âm thanh, liền lên tiếng, chờ lên tiếng xong mới phát hiện mình làm sao có khả năng để người ta vào?
“Thôi!” Ông chủ Vũ lúng túng khà khà ngây ngốc nở nụ cười: “Trên chân đều bẩn thỉu, đồ của cậu tôi thả ở cửa, cái đó, tôi về trước thu thập một chút, sạch sẽ lại tới chỗ cậu.”
Nói xong cũng không chờ kỹ thuật viên Hứa có phản ứng, tự mình trước tiên quay người đóng cửa, vô cùng lưu loát rời đi.
Hứa Tư Văn hơi ngẩn ngơ, có chút bất đắc dĩ cười cười, tự mình động thủ cầm túi mua sắm đặt ở cửa lên.
Đồ đạc bên trong, Hứa Tư Văn suy nghĩ thật lâu cũng không thể nghĩ ra phải làm sao bây giờ, câu đối chữ Phúc kia đều phải đến hai mươi chín tháng chạp mới dán lên cửa, pháo là hai mươi chín ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tuc-phu-cua-dong-bac-ho/2975713/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.