Dù cách điện thoại nhưng Dương Diễn dương như có thể cảm nhận được làn gió lạnh bên kia, anh ta run rẩy cả người, sợ mình nói sai một câu sẽ bị ông chủ bịt miệng, vì thế anh ta cẩn thận nhớ lại, cảm thấy hình như lúc đó Dư Duyệt gọi người kia là Hứa Thanh Nguyên thì phải, nên anh ta lập tức đáp lại, “Chắc chắn!”
Bên kia yên lặng mấy giây, sau đó tiếng gầm nhẹ đè nén lửa giận của Tịch Thành Nghiễn truyền tới, “Chắc rồi sao còn không chịu đi tìm Dư Duyệt! Dương Diễn tôi cho anh nửa tiếng để Dư Duyệt gọi cho tôi! Nếu không nợ mới nợ cũ chung ta tính một lượt!”
Dương Diễn vừa gọi điện cho Dư Duyệt vừa chạy hết sức ra ngoài, nhân viên công ty chi nhánh nhìn anh mà chóng mặt, trưởng phòng Dương sao vậy, lát mua chốc lại gió, chẳng lẽ đây là tính cách của người bên tổng bộ?
Tiền Phong vốn đã quen với Dương Diễn như vậy, nên chỉ nhìn thoáng qua một cái rồi lại cúi đầu vào internet.
Trên đường về khách sạn, Dương Diễn vừa thầm cầu nguyện Dư Duyệt đã về tới khách sạn, vừa gọi điện cho cô, nhưng không biết sao Dư Duyệt không mở máy, khiến Dương Diễn càng lúc càng vội. Tới khách sạn, ngay cả thang máy anh ta cũng quên, ra sức chạy thang bộ, thở hổn hển đứng trước phòng Dư Duyệt, bắt đầu đập cửa 'bịch bịch'.
Dư Duyệt mơ mơ màng tỉnh dậy, vừa mở cửa liền nhìn thấy Dương Diễn quần áo xốc xếch, cô hoảng sợ, cho rằng đã xảy ra chuyện gì rồi, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-trong-tay/2952628/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.