Hai người im lặng vài giây, lát sau giọng nói trầm thấp của Tịch Thành Nghiễn vang lên, “Cô nói cái quần bơi của tôi bao nhiêu tiền?”
Anh thực sự không thể tin được, mình vừa mặc một cái quần bốn mươi chín đồng! Tịch Thành Nghiễn cảm thấy thế giới của mình không ngừng chấn động, 49 đồng! Hàng online! Cô đùa anh sao?
“Ha ha.” Dư Duyệt cười gượng hai tiếng, liên tục xua tay, “Không phải đâu, tôi chỉ nói nhầm, là nói nhầm thôi mà.”
Trong lòng cô thầm nghĩ không xong rồi, sao mình lại nói ra bí mật này chứ! Không phải muốn giấu cả đời sao? Mẹ kiếp, không biết tính cách kỳ quái của Tịch Thành Nghiễn có bóp chết mình không đây!
“Lừa gạt ông chủ, cố ý ép buộc ông chủ.” Tịch Thành Nghiễn thật lâu mới tìm lại tâm trạng, miễn cưỡng tiếp nhận sự thật mình vừa mặc một chiếc quần bơi bốn mươi chín đồng, ánh mắt gắt gao nhìn Dư Duyệt, lên án hành vi phạm tội của cô, cuối cùng, anh bổ sung thêm một câu trí mạng, “Cô hoàn toàn không thể đảm nhận được vị trí thư ký, tháng này tiền lương của cô sẽ ở mức tiêu chuẩn thấp nhất của quốc gia!”
Tôi chết đây! Có cần phải ác độc như vậy không! Từ một ngàn sáu trừ một hồi còn chưa tới một ngàn nữa, không phải anh ta muốn mình húp nước sống qua ngày đó chứ?!
Không đợi Dư Duyệt 'bùng nổ', Tịch Thành Nghiễn đã mở miệng trước, “Thế nào, thư ký Dư không hài lòng chỗ nào sao? Nói cho tôi nghe, để chúng ta có thể bàn bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-trong-tay/2952567/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.