– Edit by Link –
Sau khi dạo trong phòng một vòng, Tiêu Sắt Sắt lại bị dẫn đến một căn phòng khác.
Căn phòng đó của cô rất rộng rãi, có hương vị gỗ thật từ đồ dùng trong nhà, Tiêu Sắt Sắt vừa mới đi vào đã bị tấm bình phong cổ điển trong phòng thu hút. Cô đến gần xem thử, không ngờ là hàng thêu thùa thuần thủ công, vẽ một bức tranh sơn thủy dễ chịu, vừa nhìn là biết có giá trị không nhỏ.
Tiêu Sắt Sắt đang ngồi cảm thán thẩm mỹ và tài lực của Bạch Cố Kiềm thì chợt thấy anh ấn xuống một chốt mở cạnh tường, tấm bình phong chậm rãi gom lại. Mùi thơm ngát của lá trúc bị gió thoảng thổi tới, Tiêu Sắt Sắt vừa ngước mắt lên đã nhìn thấy biển trúc xanh tươi ướt át ngoài cửa sổ.
Ban công hướng về phía Đông, có thể tưởng tượng ra được cảnh tượng bình minh mỗi ngày, mặt trời mọc từ trong biển trúc, chậm rãi dâng lên sẽ đẹp động lòng người cỡ nào.
“Ban đêm ở đây có thể nghe được tiếng lá trúc bị gió thổi, chỉ cần đóng bình phong lại, âm lượng vừa phải phù hợp với âm lượng thoải mái nhất dành cho tai người, vô cùng trợ ngủ.” Bạch Cố Kiềm chậm rãi nói, anh nhìn Tiêu Sắt Sắt: “Em thích không? Buổi tối em ở đây đi.”
“…”
Tiêu Sắt Sắt trầm mặc, cô thật sự ngại nói không thích. Ai mà chưa từng có niềm yêu thích với cổ phong đâu, cô thật sự bị phong cảnh trong phòng làm rung động. Đến nỗi mình mơ màng ở lại qua đêm, buổi tối rửa mặt mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-trong-long-nam-phu-hac-lien-hoa-run-lay-bay/1814313/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.