– Edit by Link –
“Không giận là tốt rồi.” Tiêu Sắt Sắt hóa giải khúc mắc xong, cười vô cùng vui vẻ.
Cô kéo tay Bạch Cố Kiềm: “Vậy chúng ta vào phòng bếp làm bánh ngọt được không? Anh thích ăn đồ ngọt được quét nhiều bơ một chút mà.”
Đồ ngọt… Không ngờ ngay cả thói quen không muốn ai biết cũng bị bại lộ…
Khóe miệng Bạch Cố Kiềm hơi giật giật, anh cảm giác một cái tay khác trong lòng bàn tay khẽ nhéo nhéo anh, mềm mại như bị vuốt mèo giẫm lên một chút.
Anh đang thất thần đã bị Tiêu Sắt Sắt kéo tay, không thể không theo cô xuống lầu.
…
Trước kia hai người cũng từng cùng nhau làm bánh ngọt, bình thường là Bạch Cố Kiềm phụ trách khuấy bơ, hôm nay Tiêu Sắt Sắt cũng giao nhiệm vụ này cho anh. Chờ Bạch Cố Kiềm dùng hết 120% tính nhẫn nại của bản thân làm xong công việc nhàm chán này, cũng vừa đúng lúc Tiêu Sắt Sắt bỏ bánh ngọt vào trong lò nướng rồi đi ra nghiệm thu thành quả của anh.
“A Kiềm giỏi quá, lần nào cũng khuấy bơ rất đều.” Cô không tiếc lời khen ngợi.
Bạch Cố Kiềm khẽ nhếch môi, trong lòng khinh thường thứ đồ chơi vô vị này. Anh đang chuẩn bị lên lầu làm nốt chuyện của mình thì thấy cô chợt nhíu mày.
“Tại sao A Kiềm lại không cười?”
“…”
“Lúc trước em khen anh, anh đều sẽ cười.” Tiêu Sắt Sắt buồn bực sờ cằm: “Nói mới nhớ, bắt đầu từ hôm qua em chưa từng thấy anh cười, mau lên, anh cười một cái cho em xem nào.”
“…”
Bạch Cố Kiềm cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-trong-long-nam-phu-hac-lien-hoa-run-lay-bay/1814264/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.