Thẩm Dư Tri vẫn luôn ngóng trông Minh Âm đáp lại, nhưng mà mãi đến tận tan học buổi chiều Cố Minh Âm mới thấy bài đăng này.
Từ lúc đem người Cố gia block hết, vòng bạn bè của cô trở nên trống rỗng, hình ảnh Thẩm Dư Tri đăng lên rất dễ khiến người khác chú ý.
Cô mở ra ảnh chụp, nhìn thấy bàn tay nữ sinh trắng nõn đặt ngang và một cái lọ thuốc nhỏ nhỏ màu trắng. Loại thuốc kia cô từng thấy một bạn học từng uống, đó là thuốc chuyên chữa bệnh tim.
Xem ra trà xanh nhỏ thân thể thực sự không tốt.
Lại liên tưởng đến thân thể bây giờ của chính mình, Cố Minh Âm thở dài thật sâu, đồng bệnh tương liên tự nhiên sinh ra như thế. Vì thế mở nội dung ra, gõ chữ trả lời.
Cố Minh Âm: [ Thuốc này mặc dù mảnh, nhưng vẫn nên dùng nước uống nhé. ]
Hy vọng trà xanh nhỏ có thể cảm nhận được sự quan tâm của cô, biết được phương pháp uống thuốc chính xác.
Tiểu Nãi Nhu: [ Âm Âm tan học rồi sao ~]
Mị…
Minh Âm trầm mặc chớp mắt một cái, gõ chữ trả lời: [ Ừ, vừa tan. ]
Tiểu Nãi Nhu: [ Tớ có chút không thoải mái, cho nên xin nghỉ rồi. Một mình ở nhà, cảm giác thật cô đơn. ]
Minh Âm gãi gãi đầu, quan tâm nói một câu: [ Uống nhiều nước ấm. ]
Tiểu Nãi Nhu: [… ]
Xem ra cô ấy không muốn trò chuyện nữa, Cố Minh Âm cất điện thoại, đeo cặp sách tiếp tục đi về ký túc xá.
Đường trở về ký túc xá là đường mòn yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tra-xanh-gia-gai-muon-cua-do-toi/209642/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.