“Chúng ta lại cược rằng tôi có thể tiếp tục cào ra tấm thẻ trúng thưởng thứ hai.”
Cố Gia Vũ cười lạnh: “Được thôi. Lần này nêú mày còn cào ra được, tao sẽ cho mày hẳn một ngàn.” Hắn cũng không tin, Cố Minh Âm này vận may thật sự tốt như vậy?
Cô làm bộ làm tịch ở trên giá hàng chọn chọn cái này lựa lựa cái kia, điều này làm cho đám bạn bắt đầu hoảng sợ, kéo lấy Cố Gia Vũ mở miệng ngăn cản: “Cố Gia Vũ, tao thấy mày nên bỏ đi”
Cố Gia Vũ không phục nói: “Dựa vào cái gì?”
Thằng bạn thật cẩn thận nhìn Cố Minh Âm, thấp giọng nói ra sầu lo tận đáy lòng: “Mày nhìn cô ta đã tính trước, cảm giác bên trong này có quỷ. Cô ta không phải đang lừa mày đấy chứ…” Hắn càng nghĩ càng cảm thấy có lý, người bình thường nào có loại tự tin như thế cùng người khác đánh cược, nếu nói bên trong không có cái gì mờ ám hắn không tin.
Cố Gia Vũ sớm đã bị xúc động lừa gạt tâm trí, nào còn có thể nghe thấy khuyên bảo.
Ở trong mắt hắn thua Cố Minh Âm là một việc mười phần đáng xấu hổ, có câu không tranh bánh bao tranh khẩu khí, hắn cũng không tin con nhóc này có mắt nhìn xuyên thấu, có thể cách vỏ bao nhìn thấy bên trong có thẻ trúng thưởng.
“Đừng lề mề, lấy nhanh lên.” Cố Gia Vũ không kiên nhẫn thúc giục.
Người đâu lại vội vàng cho cô tiền, cũng thật hiếm lạ.
Cố Minh Âm cầm lấy gói mì ở chính giữa làm bộ làm tịch lung lắc lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tra-xanh-gia-gai-muon-cua-do-toi/209639/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.