Thẩm Dư Tri mạnh mẽ ấn Cố Minh Âm lên ghế ngồi đối diện bàn trang điểm, cô cũng không ngờ trông Thẩm Dư Tri gầy yếu nhưng cánh tay kia có lực lớn đến như vậy, hoàn toàn làm cô không giãy dụa được ra. Cuối cùng cô thở dài, ngoan ngoãn để Thẩm Dư Tri loay hoay trên mặt mình.
Chưa kể, lòng bàn tay của trà xanh nhỏ ấm áp, cách mát xa thành thạo, mát xa qua lại quả thật rất thoải mái.
“Thẩm… Tri Tri, mỗi ngày cậu đều phải làm như vậy sao?”
“Cũng không phải mỗi ngày đâu, một tuần hai lần thôi à.”
Cố Minh Âm từ từ nhắm hai mắt: “Chẳng trách trên người cậu lúc nào cũng thơm ngào ngạt.”
Thẩm Dư Tri đắc ý: “Tớ cũng cảm thấy trên người Âm Âm thơm ngào ngạt.”
Bầu không khí giữa hai người nhẹ nhàng ấm áp. Không biết đã qua bao lâu, Thẩm Dư Tri mới kết thúc mát xa, Minh Âm đã sớm mệt không chịu nổi, ngáp một cái rồi ỉu xìu bò lên trên giường, nhắm mắt lại lập tức ngủ. Thẩm Dư Tri cũng không ầm ĩ đến cô, đóng cửa phòng lại rón lại, rón rén rời đi.
Trở lại phòng ngủ của mình, Thẩm Dư Tri lập tức tẩy trang.
Mascara trên mắt, tháo lens trong mắt, lau lớp son môi nude tự nhiên và nhũ tạo khối trên xương quai xanh. Tẩy trang sạch sẽ xong xuôi, khuôn mặt của cậu chỉ còn lại sự mệt mỏi và âm trầm.
Cậu nằm lên giường, thuận tay cầm bình sơn móng tay lên sơn móng chân.
Trùng hợp ba Thẩm vừa vặn gọi điện thoại tới.
Cậu nhận máy, lười tiếp tục giả giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tra-xanh-gia-gai-muon-cua-do-toi/1217568/chuong-22-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.