Edit: rinnina
Beta: nguyenthituyen
Sau khi Lưu Diệp làm xong những thứ kia, thì nghiêng đầu nhìn Tộc trưởng giả đó, lúc cô ở hội nghị đã sớm rèn luyện qua, mặc dù miệng mồm không có lanh lẹ cho mấy, nhưng lúc quở mắng người khác thì khí thế cũng không yếu chút nào cả.
Cô cũng hùng hồn nói: "Bây giờ những người này đã được trói lên, các người có cần dùng quyền cước đấm đá bọn họ hay không, hay là người của tây liên bang các người, dù đã bị trói, nhưng mà các người cũng không chọc nổi quân của nhà họ Khương!"
Lúc cô nói ra mấy lời như vậy, những người đó cũng không có trả lời, ngay cả Tộc trưởng giả đó cũng không lên tiếng.
Lưu Diệp cũng tức giận thở hổn hển đi vào trong xe.
Ngược lại, là Mậu Ngạn Ba thừa dịp những người đó giương mắt nhìn, vội vàng cẩn thận cất quyển sách kia vào trong ngực, rồi anh ta đưa mắt nhìn Lưu Diệp lên xe, lúc xe Lưu Diệp chạy đi xa, anh ta còn lưu luyến không rời mà nhìn theo.
Lưu Diệp nói có hình có dạng, thật ra thì cô cũng vô cùng sợ, mặc dù đi vào trong xe rồi cô vẫn chú ý tình huống bên ngoài, ngộ nhỡ nếu có người nào bị đánh nữa, thì cô sẽ cố gắng đi ra ngoài giúp một tay.
Cũng may là những người tây liên minh kia cũng có chút nể mặt của cô, mặc dù cô cũng không biết mình có mặt mũi gì, thế nhưng những người tây liên minh kia không giống với đám Hải Tặc đã từng bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thua-nu-thieu-that-dang-so/2788621/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.