Edit: Mộc Tĩnh
Beta: Hạ Uyển
**********
Tôi muốn mắng hắn, nhưng tôi lại nói chẳng thành lời.
Hắn là một người rất kỳ lạ, rõ ràng nhìn rực rỡ như ánh mặt trời nhưng ca khúc bên trong điện thoại lại là những bản nhạc bi thương, tôi nói với hắn nếu nghe nhiều âm nhạc buồn thì tâm trạng sẽ trở nên không tốt, hắn nói có tôi ở đây thì tâm trạng của hắn sẽ không xấu đi.
.......
Mùa hè năm đó rất nóng, tôi mua một chai nước uống hai vị sau đó đặt vào bên trong giỏ xe, tôi mặc một cái áo ngắn tay màu trắng có vẻ rất trẻ trung, giống như là người tân sinh tới báo danh, ngồi xe đạp trở lại trường học cũ thăm hỏi thầy cô giáo, thuận tiện giúp nhóm đàn em khoá dưới làm bài, đại học chúng tôi không có đặc điểm gì chỉ là nữ sinh khá nhiều.
Tốt nghiệp đại học xong người có thể trở về thăm thầy cô giáo quá ít, suýt nữa thì cụ ông gác cổng đã không nhận ra tôi.
Tiếp tục đi sâu vào sân trường có rất nhiều đàn em khoá dưới, nhìn thấy bọn họ vì luận văn mà buồn rầu cả người tôi cực kỳ vui vẻ, nói đúng ra là cười trên nỗi đau của người khác....
Sau khi cất xe đạp ở nhà xe thì tôi đến sân bóng rổ của trường, vào giờ này không có quá nhiều người, nhưng vẫn có rất nhiều em gái khoá dưới ghé vào bên ngoài lan can nhìn lén nam sinh chơi bóng rổ bên trong.
Nơi này xen lẫn mồ hôi tuổi trẻ và mộng tưởng.
Tôi vừa mới di chuyển thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-tu-cua-chung-ta/1108661/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.