Chúc Vân bỗng rưng rưng nước mắt.
“Vậy thì tốt, hai đứa không cần về đâu, để mẹ với bố con đến Nam Thành một chuyến, mẹ muốn chính mắt xem thử cậu ấy là như người thế nào.”
“Nếu muốn về thì đợi đến khi nào tổ chức tiệc cưới rồi hẵng về.”
Ôn Dạng thoáng ngẩn người: “Mẹ…”
Chúc Vân đưa tay lên chấm chấm khoé mắt, nói: “Dạng Dạng, mẹ cũng muốn hai đứa về lắm, nhưng mẹ muốn gặp mặt cậu ấy trước, xem thử người này có đáng để con phó thác cả đời hay không. Mẹ chẳng ái ngại gì cả, chỉ lo lắng cho con thôi, mẹ phải tự mình gặp cậu ấy mới thấy yên tâm được.”
Nghe vậy, hốc mắt Ôn Dạng cũng hơi đỏ lên.
Trong lòng cô, Chúc Vân luôn là một người phụ nữ mạnh mẽ. Bà không chỉ nấu ăn ngon, sắp xếp nhà cửa gọn gàng ngăn nắp, dạy dỗ cô nghiêm khắc mà trong con đường sự nghiệp cũng luôn thăng tiến. Một người phụ nữ toàn năng như vậy lẽ ra phải rất mệt mỏi và vất vả, nhưng bà chưa bao giờ than vãn. Bà làm việc gì cũng luôn đâu ra đấy, hơn nữa còn có bố cô hỗ trợ hết mình. Ôn Lệ là người ít nói, không hay so đo chuyện nhỏ nhặt, chỉ chuyên tâm vào công trình của mình, tính cách cũng rất ôn hòa, mọi việc trong nhà ông đều chia sẻ gánh vác cùng bà. Có đôi khi thấy Chúc Vân bận rộn đầu tắt mặt tối, Ôn Lệ lại đưa bà đi giải khuây.
Đã từng…
Cô đã từng cảm thấy khi mình và Trình Ngôn Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-hai-sau-khi-ket-hon/3714168/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.