Lê Mạn bưng ly cà phê lên nhấp một ngụm, chẳng nói một lời.
Tần Mộc nhún vai, vừa khuấy cà phê vừa cho thêm đường: “Chẳng phải lúc đầu cậu xem cô ta là cô vợ bé nhỏ xinh đẹp sao?”
Động tác uống cà phê của Lê Mạn khựng lại.
Cô ta chợt nhớ ra, bây giờ cô vợ bé nhỏ Ôn Dạng đó đang ở bên Phó Hành Chu rồi.
Tần Mộc ngẩng lên nhìn Lê Mạn: “Tôi hỏi cậu nhé, cậu có cam tâm không?”
Lê Mạn mím chặt môi, không đáp lời.
Cô ta cúi đầu đặt ly cà phê xuống.
–
Trình Ngôn Vũ đưa Trịnh Khôi Lệ và Trình Sơn vào phòng khách sạn, là phòng hạng sang được đặt trước, bên trong đầy đủ tiện nghi, không thiếu thứ gì. Trịnh Khôi Lệ đặt hoa lên bàn trà rồi ngồi xuống.
Trình Ngôn Vũ ngồi xuống đối diện bà ấy, dịu giọng hỏi: “Mẹ, mẹ có thích số hoa mua được hôm nay không? Nam Thành có rất nhiều giống hoa quý hiếm, lúc khác có thể đi xem tiếp ạ.”
Trịnh Khôi Lệ nhìn con trai mình, lại đưa mắt nhìn hoàn cảnh nơi này, im lặng không nói gì.
Trình Sơn ngồi xuống cạnh bà ấy, lên tiếng: “Khách sạn Châu Tế là khách sạn năm sao, rất tốt đấy.”
Ông nhìn Trình Ngôn Vũ: “Nhưng con ở Nam Thành vẫn nên mua một căn nhà để dành, đề phòng lỡ như chứ.”
Trình Ngôn Vũ biết bố sẽ nói đỡ cho mình, bèn gật đầu: “Con đang chuẩn bị rồi ạ. Sau này mẹ xem giúp con việc trang trí được không?”
Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-hai-sau-khi-ket-hon/3714155/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.