Tưởng Thịnh Hòa ở trong nhà cô đến chín giờ, ở trong mảnh sân ngắm trăng với cô, lại ăn bánh Trung thu. Anh và Tần Mặc Lĩnh mỗi người uống hai ly rượu vang, còn muốn uống nữa, cô ruột cất rượu không để cho anh uống nữa. 
Tối nay mọi người đều không bận, Tưởng Thịnh Hòa gọi mấy người bạn đến chỗ của anh đánh bài. 
Trên đường đi, Tần Mặc Lĩnh đột nhiên nghĩ tới rồi hỏi: "Ngày mười tám tháng mười hai là ngày đặc biệt gì?" 
Tưởng Thịnh Hòa chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, đầu cũng không quay về, làm anh ấy bị nghẹn: "Là ngày lúc cậu học lớp hai, thì bị giáo viên chủ nhiệm đánh hai lần trong một ngày." 
Tần Mặc Lĩnh: "..." 
Anh ấy nhẹ nhàng a một tiếng, "Cậu có bệnh hả." 
Rượu vang xông lên đầu, anh ấy nhắm mắt dưỡng thần, lười trổ tài miệng lưỡi với Tưởng Thịnh Hòa. 
Một lần nữa mở mắt, xe hơi quẹo vào khu biệt thự của Tưởng Thịnh Hòa. 
Một chiếc xe nhỏ đậu ngang ở cửa biệt thự, Tần Mặc Lĩnh cho rằng là người bạn nào cố ý làm chuyện xấu nên chặn xe ở trước cửa, không để cho xe của anh lái vào. 
Xuống xe nhìn cho rõ bảng số xe, là xe của ông cụ nhà Tưởng Thịnh Hòa. 
Cửa sổ sau xe chậm rãi hạ xuống, người trong xe trừng mắt nhìn. 
"Bác Tưởng, Trung thu vui vẻ." Tần Mặc Lĩnh ngượng ngùng lên tiếng chào hỏi. 
Ba Tưởng nghiêng mắt nhìn Tần Mặc Lĩnh một cái, "Đừng có miệng nói một đường mà lòng nghĩ một nẻo, ngoài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-bay-yeu-tham-em/2672635/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.