Đưa hạng mục cho Bùi Thời Tiêu, Tưởng Thịnh Hòa không rảnh rỗi tự mình ra mặt, tiếp đến có không ít chuyện cần anh phí tâm tư. Lúc này, anh gọi cho Tần Mặc Lĩnh. 
Loại chuyện này Tần Mặc Lĩnh am hiểu nhất, là người được lựa chọn đúng nhất. 
"Cậu đưa tài nguyên nước ngoài cho Bùi Thời Tiêu?" 
"Ừm." 
Tần Mặc Lĩnh giận đến bật cười, 'kẻ khôn không sa vào con sông tình yêu', lời nói này không giả. Nhìn thấy Tưởng Thịnh Hòa điên cuồng thành dạng này, Lạc Kỳ kết hôn rồi, anh lại còn phải đưa tiền quà. 
Kết hôn tặng hạng mục, chờ Lạc Kỳ sinh con, sợ không phải là anh muốn thu mua nhà máy sữa bột để làm quà tặng. 
"Muốn tặng thì tự cậu tặng. Tớ không rảnh." 
Tưởng Thịnh Hòa biết anh hiểu lầm, giải thích vài ba lời: "Lạc Kỳ và Bùi Thời Tiêu chia tay rồi. Tặng anh ta mấy hạng mục, để cho anh ta không rảnh phiền Lạc Kỳ nữa. Cũng không phải tặng không, hạng mục trong nước của anh ta tớ giành hết." 
Tần Mặc Lĩnh vốn đã ném điện thoại di động được mở loa lên bàn, đang cầm bút ký tài liệu. Nghe thấy Tưởng Thịnh Hòa vừa nói như vậy, anh ấy nhặt điện thoại di động lên, "Giao chuyện này cho tớ." 
Anh ấy lại hỏi thêm một câu: "Là làm không để lại dấu vết đúng không?" 
"Không cần cố hết sức che che giấu giấu, chuyện xong, Bùi Thời Tiêu phát hiện thì phát hiện. Anh ta biết là tớ ngáng chân thì có thể làm gì." 
"Hiểu rồi." 
Tưởng Thịnh Hòa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-bay-yeu-tham-em/2672619/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.