Năm 898 lịch Đại Quang Diệu.
Bầu trời của vực sâu vẫn xám xịt, tiếng gió như đao cắt thúc giục ngựa chiến, đội quân tiến về vùng hoang dã.
Năm nay, ma tộc lại phá vỡ phong ấn lần nữa, giết về phía vương thành nhân tộc rồi lại rút về vực sâu trước khi trời đông giá rét tới.
Trên đường về, những cảm xúc phức tạp lấp đầy lồng ngực của các binh sĩ. Một mặt, dư vị ăn mừng chiến thắng vẫn chưa tiêu tan. Có điều khoảng cách từ vùng đất ngập nắng rồi lại trở về ngôi nhà tối tăm khiến bọn họ cảm thấy phẫn uất khôn tả.
Xe tù thấp bé lăn bánh ầm ầm về phía trước.
Mười mấy binh sĩ cầm giáo đi lại, thường xuyên quan sát những người bên trong ——
Quân vương tóc vàng của xứ sở nắng vàng giờ đã bị còng tay, chỉ có thể bó gối quỳ trong xe tù trong tư thế khuất nhục.
Thánh Quân trở thành tù nhân của Ma Vương. Không có chuyện gì khiến đám ma tộc hớn hở hơn điều này, cũng không có lối thoát nào thích hợp hơn để trút bỏ hận thù. Đám binh lính ma tộc uống rượu xong liền đến lăng mạ y, nhổ nước miếng lên mặt y, đâm mạnh vào lưng y bằng cán giáo sắt.
Langmuir nhắm mắt lại, cắn môi đến bật máu, nhưng không nói tiếng nào.
Chỉ vậy thôi à, y nghĩ.
Y đã sớm giác ngộ nỗi đau ấy.
Vào ngày bảy ngày bảy năm trước, thân xác của y hèn nhát bỏ trốn, nhưng linh hồn y lại bị nhốt ở vùng đất này...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-bay-thanh-quan-bi-ma-vuong-giam-cam/3318891/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.