Lê Hải Đường của tôi đã trở về.
.
Ngay sau khi tôi một đường buồn rầu u sầu về đến nhà, đứng ở cửa thang máy, tôi nhìn thấy nhà tôi lưu loát giải quyết Ngô Tiểu Sơn, sau đó cho tôi một bạt tai rồi cắn tôi một nhát rõ mạnh, tôi cảm thấy buồn rầu u sầu của tôi trên đường đã biến mất sạch.
Còn Ngô Tiểu Sơn bên cạnh thì vẫn nằm đó, tựa hồ không thể tin được sự thực này. Hắn còn muốn tiến lên nói gì đó, nhưng tôi nghĩ tôi không cần để ý tới gì nữa, bởi vì có Lê Hải Đường ở đây, cho nên cái gì cũng không cần để ý nữa. Chúng tôi mở cửa, về nhà, nhốt Ngô Tiểu Sơn bên ngoài, sau đó chúng tôi kịch liệt ôm hôn, suýt thì cọ ra lửa – mông tôi đụng vào góc tủ, sau đó sức lực trên tay tôi thoáng cái biến mất, đổi sang nhéo tiểu đệ đệ của hắn, hắn au một tiếng, cuối cùng tôi và hắn ngã lên sô pha, thở dốc.
“Lợi hại rồi a, biết động thủ với tôi.” Chen chân vào đạp tôi một phát, hắn dùng mũi thở.
“A a a a a a anh không cố ý a a a a, hay là anh xoa cho em?” Nhào tới ra sức tuột quần hắn muốn xem đến cùng.
Đè móng vuốt tôi lại, xách cổ tôi lên, sau đó tôi bị đẩy ngã lên sô pha làm đầu đầy sao, Lê Hải Đường nhà tôi ngồi trên tay vịn sô pha nhìn tôi từ trên cao xuống, một tay đè thắt lưng tôi, một tay lột quần tôi, trong miệng lầu bầu nói rằng: “Tôi xem xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thu-7-cua-hai-vo-chong/1401658/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.