Mây mù tan đi hết, Cửu Thiên Quân chân đạp đài sen, kim quang như sóng cuộn tràn ra từ trong huyết vụ, uy nghiêm tối cao khiến tà ma bốn phía kinh sợ.
Thương Tễ một tay hóa móng vuốt, lớp vảy đen thui ẩn hiện trong sương đỏ. Hắn vì hóa long nuốt tận biển máu, lại bị một ngón tay của Cửu Thiên Quân phong ấn dưới Đông Hải, nếu không không phải là gặp được cơ duyên, chỉ sợ giờ khắc này vẫn còn bị chôn vùi trong nước. Hiện giờ đối diện với phật quang, càng một bước cũng không lùi.
Đông Hải sinh ra đại ma, Đông Hải muốn hóa long.
Tịnh Lâm chưa từng ngờ tới, hai chuyện này đều là ý chỉ Thương Tễ. Y thấy Thương Tễ ở giữa quần ma quay đầu lại nhìn, có cảm giác như một ngày không gặp đã cách ba thu.
Xích vàng theo sóng quăng đến, bên tai đều là tiếng nổ tung. Thương Tễ vọt người nhảy lên, huyết vụ theo sát phía sau. Ao sen Phạn Đàn chấn động kịch liệt, hai người bọn họ bày ra tư thế thoải mái, Cửu Thiên đài cũng khó chịu nổi sự hung ác bực này. Phạn văn bị đánh tan trên Cửu Thiên cảnh, trong biển mây vang lên từng trận tiếng sấm.
Phệ La đang cùng người chém giết, lại bị người ngáng chân té lộn mèo một cái. Hắn lộn người một cái ra đằng trước rồi đứng lên, đang muốn phát tác, quay lại đã thấy Đông Quân thu chân lại giơ tay ra.
"Làm cái gì!" Phệ La vô cùng phòng bị với hắn.
Đông Quân dương dương tự đắc hất cằm, ra hiệu nói: "Cởi ra cho ta."
Phệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thien/933572/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.