"Huynh đệ các ngươi." Cửu Thiên Quân chống đầu gối ngồi ở vị trí cao cao tại thượng, đối với huynh đệ hai người đang quỳ ở dưới phân biệt rõ ràng, "Tại sao lại đánh nhau ở Kinh luân các? Tất cả văn thư trong thiên hạ đều cất giấu ở trong đó, nếu không phải là đã lưu ý không làm hỏng sách vở, thì có cách chức hai người các ngươi cũng đền không nổi."
"Huynh đệ chúng ta làm việc theo cảm tính." Lê Vanh dập đầu, "Đã để cho phụ thân phải lo lắng, tội đáng muôn chết."
"Hôm nay không có người ngoài ở đây."Cửu Thiên Quân bật cười, "Ngươi ngược lại vẫn câu nệ như cũ. Tịnh Lâm, ngươi nói, chuyện gì khiến hai huynh đệ các ngươi không thèm để ý mặt mũi mà ra tay đánh nhau?"
Tịnh Lâm đáp: "Phân giới ty ở phương bắc báo tin."
Cửu Thiên Quân nhìn kỹ hai người một lúc, "Vi phụ còn tưởng là đại sự gì cơ, hóa ra lại là việc này. Lê Vanh, Tịnh Lâm chuyến này hành sự tuy có chỗ không đúng, nhưng cũng là tuân theo mệnh lệnh của ta làm việc. Ngươi chỉ điểm một, hai cho y cũng không sao, động thủ thì lại thành chuyện bé xé ra to."
Lê Vanh trước tiên bái lạy, lại nói, "Ta thụ phong chức trách chịu trách nhiệm, nên muốn đối xử bình đẳng. Tịnh Lâm một mình hành quyết, đến cùng cũng không đúng quy củ."
Cửu Thiên Quân nói: "Lời này không sai. Tịnh Lâm, huynh trưởng ngươi làm như vậy, toàn bộ cũng là vì hai chữ công chính. Việc này nói lớn không lớn, hai huynh đệ ngươi không cần phải vì thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thien/933552/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.