Linh hải sinh bổn tướng, bổn tướng trú nội tâm.
Bổn tướng của Tịnh Lâm là Yết Tuyền kiếm, thời điểm Thương Tễ nuốt hải ngày đó gặp phải dư nghiệt tà ma xâm lấn, suýt chút nữa linh hải hỏng mất, khiến thân kiếm Yết Tuyền bị rạn nứt, đã đứng bên đờ đoạn kiếm. Mà vì long tức của Thương Tễ nấn ná không tiêu tan, làm cho linh hải của Tịnh Lâm tuy rằng chịu lực như sóng gợn chập trùng, nhưng thủy chung vẫn chưa từng tiết lộ nửa phần.
Lê Vanh có một câu nói không sai, đó là Yết Tuyền chưa đoạn, Tịnh Lâm sẽ vẫn còn là nhi tử của Cửu Thiên Quân. Cửu Thiên Quân phí sức nhiều năm để đúc được một thanh kiếm này, chắc chắn sẽ không dễ dàng để cho nó bị đứt đoạn, cho nên dùng chú thuật vô danh để giam cầm tâm tư của y, chính là muốn có thể vững vàng nắm giữ Tịnh Lâm trong lòng bàn tay. Chú thuật chưa diệt trừ, Tịnh Lâm sẽ không cách nào tĩnh tâm trừ ma. Thế nhưng muốn trừ bỏ chú thuật, vậy thì nhất định phải đoạn tuyệt tình cảm.
Đây cũng chính là đoạn tình tuyệt dục.
Lê Vanh nhìn thạch quan đóng chặt, cúi đầu thở dài. Hắn đi ra khỏi cấm địa, bước đi trên tuyết không để lại dấu vết. Tuyết mỏng bao trùm tảng đá xanh, đứng ở trước đài nhìn xa xăm, cảnh sắc Cửu Thiên môn đã không còn giống trước đây. Quần sơn nối tiếp nhau, 'Cửu Thiên môn' đã sớm biến mất từ lâu, bây giờ nơi này đã là thượng giới bên trong Trung Độ, được xưng Cửu Thiên cảnh của thần tiên.
Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thien/933549/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.