Chiếc dù đập vào lan can đá, mưa bỗng chốc càng dữ dội hơn. Thương Tễ thở dốc kề sát trong gang tấc nóng đến mức Tịnh Lâm miệng khô lưỡi khô. Nước mưa chảy qua giữa chân mày cùng sống mũi, cách một tầng nước có cảm giác mát mẻ hơn, khiến cho môi răng quấn quýt càng trở nên ẩm ướt dấp dính.
Thương Tễ cảm nhận sự va chạm ngây ngô của Tịnh Lâm, bàn tay hắn mò lung tung trên lưng Tịnh Lâm, hơi ngửa đầu ra sau, nói: "Còn tỉnh hay hôn mê rồi? Có đau hay không? Sao lại gầy nhiều như vậy, cộm..."
Hai tay Tịnh Lâm kẹp lấy má Thương Tễ, đầu ngón tay lần sờ mặt mày Thương Tễ, sau đó còn nghiêm túc trả lời từng câu một: "Không hôn mê, không đau, không ốm." Nói xong còn dùng sức thở hổn hển hai cái, "Ôm... ôm chặt quá!"
Thương Tễ bị vẻ mặt của y chọc cười, mạnh mẽ siết chặt một cái, nói: "Chặt sao? Còn chưa tiến vào trong da thịt đâu!"
Tịnh Lâm nói: "Không muốn tiến vào đâu."
Thương Tễ bị bàn tay lạnh băng của y sờ đến híp cả mắt, nghe vậy nói: "Vậy ngươi hối lộ ta."
Tịnh Lâm liền lặp lại nói: "Ta hối lộ ngươi."
Thương Tễ cao giọng cười, nói: "Ở trong núi toàn là vương bát, về nhà mấy ngày đã theo người học xấu rồi."
"Ta mới không phải là vương bát."
"Ngươi là tiểu vô liêm sỉ a." Thương Tễ hơi nghiêng đầu, ánh mắt nóng rực, có một luồng khí vây chặt lấy hắn mạnh mẽ tiến vào trong tim hắn, hắn không nhịn được, tay bắt lấy cằm Tịnh Lâm, kéo đến trước mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thien/933540/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.