Trời mưa đến lúc tới trước cửa lâu thì đã gần tạnh, thời điểm Tịnh Lâm thu dù Thương Tễ ngẩng đầu nhìn lên, mây giăng đầy trời gió đang thét gào, liền nói: "Bên trong Cửu Thiên Cảnh sẽ phái ai tới? Nếu là Túy Sơn tăng, lúc này cũng đã thấy người."
"Ngô Anh chưa được phong tước đã có thể chấp chưởng một phương, chắc chắn là đã lọt vào mắt xanh của vị quý nhân nào đó trong Cửu Thiên Cảnh mới được như vậy." Tịnh Lâm nhẹ nhàng vẩy vẩy dù, nói, "Việc này không nhỏ, cho dù người đến không phải Túy Sơn tăng, cũng có thể cho ngươi và ta chịu không ít khổ."
Hai người bọn hắn cất bước lên bậc cầu thang, đèn lồng trên treo trên cao bị nước mưa thấm ướt, nước nhỏ giọt tí tách. Tịnh Lâm xoay người tránh khỏi lan can, cùng Thương Tễ một trước một sau đến trước cửa phòng Sở Luân.
"Không có người." Thương Tễ chạm vào ổ khóa, sau đó đẩy cửa ra, "Bút Hương đã tan đi gần hết, tiểu yêu này đã sớm có chuẩn bị."
Bài trí trong phòng vẫn y nguyên như vậy, bàn tay Tịnh Lâm dán vào ấm trà trên bàn, nói: "Vẫn còn hơi ấm, mới đi không lâu. Đuổi được."
Nhạc Ngôn nín thở ngưng thần, đợi chốc lát, tin chắc rằng hai người Tịnh Lâm đã rời đi, mới từ dưới gầm giường chui ra, cũng kéo theo Sở Luân ra.
"Thận Chi? Thận Chi!" Nhạc Ngôn lay Sở Luân, "Huynh có sao không? Có chỗ nào khó chịu không?"
Nhiệt độ của Sở Luân không giảm, hàm hồ nói: "Không cần phải lo lắng."
"Tại sao đột nhiên lại thành như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thien/933505/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.