"Ta khuyên ngươi quay đầu là bờ, nhưng ngươi lại u mê không chịu tỉnh ngộ." Túy Sơn tăng sắc mặt xanh mét, "Lâm Tùng Quân đọa ma giết cha, người người muốn diệt trừ. Y trước Phật đàn thần hồn tiêu biến, ngươi nếu muốn bái y, vậy tối nay ta liền tiễn ngươi một đoạn đường!"
Hàng ma trượng xoay vù vù trong gió, Túy Sơn tăng đột nhiên nhảy lên. Chỉ thấy kim quang phá ảnh, khách điếm bài trí tinh xảo nhất tề bị nghiền thành bột mịn. Tịnh Lâm lộn người nhảy xuống đất, chiết phiến ném qua, hướng về phía sau gáy Thương Tễ. Thương Tễ chộp lấy, 'ba' một tiếng.
"Thứ mà trước hắn để lại" Tịnh Lâm nói, "Giờ muốn đòi về"
Túy Sơn tăng đã nhảy vọt đến trước người, toàn bộ thang gỗ ầm ầm sụp đổ. Hàng ma trượng quét gãy mộc trụ thẳng đến eo Thương Tễ, cột trụ của khách điếm "Răng rắc" gãy làm đôi, mái nhà chớp mắt nghiêng lệch, Thương Tễ tung chân, chiết phiến đối đầu với hàng ma trượng, thuận theo lực phản của Túy Sơn tăng bùng nổ. Ốc xá lay động, lập tức sụp xuống ngay sau chân Thương Tễ, trượng của Túy Sơn tăng đánh mạnh xuống đất, mượn lực xông lên, đuổi theo không buông tha.
Thương Tễ bỗng chốc khựng lại, hàng ma trượng kéo gió đảo qua, kim mang sát qua bên mặt gây nên một trận đau nhói, lân phiến hiện lên, hắn bất chợt quay đầu nhìn lại. Túy Sơn tăng đạp lên mái ngói bay tứ tung, thấy Thương Tễ dừng bước liền thấy cơ hội tốt, lập tức vung trượng hướng bên eo Thương Tễ.
Kình phong sát mặt, mọi thứ xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thien/933477/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.