"Lời Tiền phu tử nói, chỉ có thể tin năm phần,"
Cố Thâm mở hồ sơ ra, trải đầy một bàn, nói: "Người này cổ quái, ngôn từ của hắn đầy kẽ hở thần sắc hoang mang rối loạn, ánh mắt mập mờ, như là chỉ lo lão tử không nghi ngờ hắn."
"Đại ca, chắc chắn trong lòng hắn có quỷ, thấy huynh liền sợ sệt." Thuộc hạ nhét liền mấy cái màn thầu vào miệng nói.
"Hắn sợ lão tử?" Cố Thâm gõ mặt bàn cười lạnh, "Hắn căn bản không sợ, hắn đang cho ngươi cảm giác thấy rằng hắn đang sợ hãi. Người này rất quỷ quyệt, hắn nhất định đang che giấu cái gì đó."
"Nhưng hàng xóm xung quanh đều khen ngợi hắn, ngõ nhỏ này có năm hộ gia đình, không nhà nào là không chịu ân huệ của hắn. Dù là trong ngõ nhỏ, hay là ở trên đường phố, hắn cũng có thể khiến người ta kính xưng một tiếng 'Tiền phu tử'. Thuộc hạ uống trà nguội nuốt màn thầu nói: "Huống hồ đệ thấy cánh tay hắn gầy yếu, muốn đem bốn người hành hạ đến chết rồi phân thây, sợ là trong một đêm khó có thể làm được."
"Hắn là người kinh thành?"
"Không phải. Hắn là người Tây Đồ, năm năm trước Tây Đồ đại hạn, hắn chạy nạn đến đây, từ đó định cư ở đây. Bất quá trấn trên có mấy hộ nhà giàu từng muốn mời hắn về làm tiên sinh riêng, nhưng hắn đều cự tuyệt, vẫn luôn ở lại trong ngõ hẻm." Thuộc hạ nói đến chỗ này cũng cảm thấy kỳ quái: "Hắn rõ ràng bất hòa với Trần gia, lại cố tình không chịu rời khỏi nơi này. Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thien/933464/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.