Quỷ sai đi vội vã, kéo dây xích nặng đi qua trước cửa sổ, làm như chưa hề phát sinh chuyện gì, hoặc là có chuyện quan trọng trong người, không muốn gây rắc rối. Đợi bọn họ vừa đi, Tịnh Lâm liền thu tay về.
Tịnh Lâm chỉ phất nhẹ vạt áo, áo trong mở rộng trượt đến bả vai. Y không chút để ý buộc lại đai lưng, có chút đăm chiêu.
Thương Tễ giống như cái đuôi mà theo sát y, hỏi: "Vừa mới đó là cái gì?"
"Một con chim." Thương Tễ quần áo chỉnh tề, đang muốn cất bước, trước người lại bị một thân thể rắn chắc cản lại.
Thương Tễ nghiêng người dựa vào cửa, chắn đường đi của Tịnh Lâm, không bỏ qua mà nói: "Quỷ sai hoàng tuyền đuổi theo một con chim làm cái gì? Nó toàn thân đầy mùi xác thối, không giống yêu vật, ngược lại giống như ác quỷ."
"Đó là La Sát điểu, do thi khí tích lại biến thành, có thể biến đổi trăm loại hình thái, thích..." Tịnh Lâm ngừng lại, nghiêm trang nói: "Thích ăn cá."
Thương Tễ bỗng nhiên giơ tay chắn cúi người, "Thích ăn cá? Vậy tại sao nó không bay vào đây tìm ta."
"Chỗ khác có cá béo hơn." Tịnh Lâm mặt không đổi sắc đáp.
Thương Tễ dùng ánh mắt ngờ vực đánh giá Tịnh Lâm, trong lòng luôn cảm thấy không đúng. Nhưng hắn thấy Tịnh Lâm luôn đoan chính, chưa thấy y lừa gạt ai bao giờ, vì vậy lại hỏi: "Một con chim ăn cá. Quỷ sai truy đuổi nó làm gì?"
"Có lẽ không phải truy bắt nó." Tịnh Lâm nói: "Mà là áp giải hồn."
Đường đến hoàng tuyền phải rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thien/933458/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.