Như thường lệ, Nguyên Huân thức giấc vào khoảng giờ Dần, không thấy Kiến Nghiệp đại sư, chàng bước ra ngoài. Ông đang ngồi trên một chiếc băng đá, tĩnh tọa luyện công. Nguyên Huân vòng ra lối sau nhà âm thầm luyện tập. Tắm rửa xong, trời vừa sáng, người lão bộc dâng trà và đồ ăn điểm tâm. Chàng vẫn thấy vắng bóng gia nhân, muốn hỏi nhưng lại thôi. Khoảng cuối giờ Thìn mới thấy Đường đại gia và hai vị Quan, Bạch xuất hiện, vui vẻ nói :
- Đại sư và thiếu hiệp miễn thứ cho, công việc của tại hạ đã xong, hôm nay phải cùng các vị thù tạc một phen mới được Nói xong cùng ngồi xuống quanh chiếc bàn kê trong căn phòng rộng.
Bạch Khởi Phùng nói :
- Trưa nay, Đường đại gia có mời thêm mấy vị khách quý, cũng là chỗ anh em bằng hữu trong chấn giang hồ cả. Mọi người nghe đến đại danh của Đại sư đều mong được diện kiến!
Kiến Nghiệp đại sư mỉm cười. Trần Nguyên Huân ngồi im thủ lễ. Quan Thiên Sách lấy tình chân thật hỏi :
- Đại sư lần này đến Kim Lăng hẳn có điều hệ trọng?
Thấy vẻ ngần ngừ của Kiến Nghiệp, Đường Trại Nhi lên tiếng :
- Quan trưởng lão, Đại sư hẳn có điều không tiện thổ lộ, xin đừng hỏi!
Kiến Nghiệp đại sư thở dài :
- Việc này là việc nội bộ của Minh giáo chúng tôi, nhưng xét ra cũng là việc chung của thiên hạ, do đó, bần tăng cũng chẳng giấu diếm các vị làm gì, nhất là Đường đại gia đây là chỗ thân tình đã lâu, có lý nào bần tăng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thien-nhat-tuyet-kiem/79735/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.