“Ngươi rốt cuộc có thả Thi hay không?!” Thành Khang xoa xoa tơ máu bên khoé miệng.
“Thi đã chết rồi!” Cảm thấy không tất yếu giấu diếm chi nữa, Lâm Phong hào phóng nói cho Thành Khang về tung tích của Thi mà gã rất muốn biết.
“Ngươi nói lung tung. Xem ra, hôm nay không đem ngươi giết, ta sẽ không thể lại nhìn thấy Thi!” Thành Khang ra chiêu đều tàn độc, công kích vào nơi yếu hại của Lâm Phong, hơn nữa không chút lưu tình.
Lâm Phong cũng không yếu thế, phòng thủ đồng thời không quên công kích. Chức vị tướng quân của y cũng không phải để làm kiểng. Một cái phản thủ, liền đánh trúng bụng Thành Khang.
Thành Khang thối lui mấy bước, dưới chân lảo đảo, thân thể ngã về phía sau, mất đi cân bằng. Lâm Phong thừa thắng xông lên, một chưởng, trúng. Thành Khang liền hộc máu. Lâm Phong thấy vậy mới thoáng giải hận.
“Khụ! Khụ!” So vài hiệp, Thành Khang đã rơi vào thế hạ phong.
Đem tay Thành Khang bẻ ngược ra phía sau, cố định.” Ngươi nếu còn dám đụng đến một sợi tóc của Giai, ta lập tức giết ngươi.”
“Ngươi thúi lắm! Ngươi nếu không đem Thi thả ra, xem ta có đem tên kia đánh đến chết hay không.”
Điều chỉnh vị trí của nam nhân, Lâm Phong liền cho gã một cái tát.
“Ta thấy ngươi còn rất mạnh miệng.”
“Mạnh miệng là vô dụng ! Thi đã chết rồi!”
“Hừ, ta sẽ tin ngươi?”
“Vào ngày Thánh Thượng tứ hôn, cũng chính là ngày ngươi đại hôn, nàng nhảy núi, chính là bên vách núi này.”
“Nhảy núi, ngươi nói dối, đang tốt đẹp nàng sao phải nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the/1582279/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.