Thời gian ở tại tướng quân phủ, Lâm Phong đều phải ra ngoài làm việc. Mà ở tướng quân phủ bao nhiêu ngày, Lưu Giai đều phải nhàm chán ngây ngốc bấy nhiêu ngày.
Có thể ngươi sẽ hỏi, tướng quân phủ không phải rất lớn, rất xa hoa, cho nên chắc sẽ rất thú vị đúng không? Vậy thì hãy để cho Lưu Giai ta giải đáp vấn đề của ngươi. Ta oán giận đến cực điểm. Đúng vậy, tướng quân phủ rất lớn, cho nên ta căn bản không nghĩ sẽ phải đi giáp mọi ngóc ngách ở đây. Đúng vậy, rất hoa lệ, hơn nữa từng nơi đều bày trí các món đồ cổ rất nổi danh, liền ngay cả dụng cụ ăn cơm uống trà cũng giá trị xa xỉ. Nhưng mà, bằng hữu, ta nói cho ngươi biết, nếu mỗi ngày mỗi đêm ngươi đều phải đối mặt với mấy món đồ lỗi thời đó, không, là đồ cổ trân quý, ngươi nhất định sẽ điên. Vì sao ư? Còn chưa hiểu hả? Đạo lý rất đơn giản. Nói đúng ra, nếu không cho ngươi đụng tới đồ điện trong nhà ngươi một ngày thôi, đặc biệt máy tính cùng TV đáng yêu của ngươi, như vậy, trong ngày đó ngươi sẽ làm gì? Có lẽ ngươi sẽ nói, đọc sách cũng được mà. Ta đây có thể nói cho ngươi, đây là phi thường sai. Nếu ta có thể xem biết văn tự cổ đại, như vậy, ta ở thế giới hiện đại nhất định sẽ là dịch gia đỉnh đỉnh nổi danh trên thế giới. Này không được, có lẽ ngươi sẽ nói có thể ca hát cũng được mà. Nhưng đáp án vẫn như cũ là không được. Tuy rằng ta tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the/1582255/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.