“A, chờ một chút.”
“Lại xảy ra chuyện gì?”
“Ưhm, ta muốn nói lần này xem như ta cứu ngươi, có phải hay không?” Làm người phải biết bắt lấy thời cơ, không nhớ rõ người nào từng nói qua như vậy.
Nhẹ nhàng mà nở nụ cười, hỏi:” Ngươi muốn cái gì sao, trừ bỏ chuyện thả ngươi đi ta sẽ không đáp ứng ra, việc gì ta đều đáp ứng với ngươi.”
“Còn có hạn chế! Vậy chuyện ngươi không đáp ứng kia có cái gì giới hạn.” Thật bất mãn, lần này là chính mình cứu y, y chẳng những không chủ động nói muốn báo đáp chính mình, còn muốn hạn chế tự do của mình, thật đúng là người vong ơn mà.” Như vậy thật không công bằng, ta là ân nhân cứu mạng của ngươi, ngươi đối đãi ân nhân cứu mạng mình như vậy sao?”
“Thế, ta lấy thân báo đáp ngươi, như thế nào?” Lại bắt đầu đối Lưu Giai động tay động chân.
Sợ tới mức muốn nhảy dựng lên, căn bản không nghĩ tới người này sẽ đưa ra phương thức báo đáp như vậy.” Ê, ngươi không cần xằng bậy, ta hiện tại là đang bị thương đó nghe. Để ta nói ra yêu cầu của ta đã.” Thật đúng là một nam nhân kém cỏi, luôn nghĩ đến chuyện bậy bạ. Bất quá chết thì chết, cũng phải nói ra thôi. Nuốt một ngụm nước miếng, hít một hơi thật sâu, nói:” Sau này vô luận ta phạm sai lầm nghiêm trọng gì, cho dù ta lừa ngươi, ngươi cũng không thể dùng thủ đoạn tàn nhẫn đối phó ta!” Sau khi nói ra vẫn cảm thấy chính mình thật vô dụng, không dám trực tiếp đem chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the/1582253/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.